Điều gì làm nên hạnh phúc trọn vẹn?

Chỉ cần có thật nhiều tiền, tôi sẽ hạnh phúc???

Quyển sách cậu chăn cừu thích hơn cả kể về cuộc đời những nhà luyện kim đơn nổi tiếng nhất. Họ là những người hiến cả đời mình cho việc tinh hóa kim loại trong phòng thí nghiệm. Họ tin rằng khi kim loại được nung nóng nhiều năm thì chúng sẽ mất đi những tính chất nguyên thủy, chỉ còn lại cái Tâm linh vũ trụ thôi. Tâm linh vũ trụ này sẽ giúp họ hiểu được mọi sự trên mặt đất, vì nó là thứ ngôn ngữ kết nối mọi sự vật với nhau. Họ gọi phát hiện này là "Đại công trình", gồm một phần lỏng và một phần rắn.

Cậu được biết phần lỏng của "Đại công trình" gọi là "Thuốc trường sinh bất lão", chữa được mọi bệnh tật, khiến nhà luyện kim đơn trẻ mãi. Phần rắn gọi là "Đá tạo vàng."

Sức khoẻ và sự thịnh vượng - Bí mật của hạnh phúc

Đoạn trích trên cho thấy, bí quyết hạnh phúc của đời người thực sự chỉ gói gọn trong hai yếu tố quan trọng nhất: sức khoẻ và sự thịnh vượng.

Có sức khoẻ, bạn có hàng ngàn mơ ước và động lực để cố gắng thực hiện. Nhưng nếu không có sức khoẻ, dù bạn tài giỏi đến đâu, giàu có như thế nào, bạn chỉ có một mong ước duy nhất: "cho tôi thêm một ngày sống khoẻ." Đừng nhầm lẫn giữa "sống - tồn tại" và "sống khoẻ". Một người sống đến 80 tuổi nhưng phải chịu chứng tiểu đường từ năm 30, hay phải chạy thận từ năm 35, thì không bằng một người sống khoẻ đến năm 60 và ra đi. Điều quan trọng là trong quãng thời gian còn sống, bạn có thực sự "sống" hay chỉ "tồn tại". Bạn có khả năng cống hiến giá trị cho xã hội và những người xung quanh hay không?

Bạn cũng đừng hiểu nhầm ý tôi về khái niệm "Sự thịnh vượng". Sự thịnh vượng không chỉ đơn thuần là sự giàu có về tiền bạc. Đúng là tiền bạc là công cụ quan trọng giúp bạn dễ dàng đạt được hạnh phúc, nhưng còn một yếu tố quan trọng không kém là sự giàu có về tri thức và trải nghiệm. Tôi đã gặp nhiều người giàu "xổi", giàu lên vì thừa kế, trúng xổ số hay may mắn trong đầu tư. Những người này có thể gây chú ý với những người cùng lối sống, những người chỉ quan tâm đến chiếc áo hàng hiệu, chiếc đồng hồ Rolex, hay chiếc túi Hermes phiên bản giới hạn. Tuy nhiên, họ thiếu chiều sâu về tri thức và trải nghiệm. Họ không có nhiều kiến thức phong phú, không quan tâm đến việc phát triển bản thân hay cống hiến cho xã hội.

Những người này thường chỉ thu hút được những người có cùng lối sống nông cạn, những người bị hấp dẫn bởi bề ngoài và vật chất. "Mây tầng nào gặp mây tầng đó," họ không thể thu hút được những người có tư duy sâu sắc chỉ bằng những thứ bề ngoài như vậy. Những người thực sự thịnh vượng là những người có khả năng duy trì cuộc sống hạnh phúc và trọn vẹn, không chỉ nhờ tài sản vật chất mà còn nhờ sự giàu có về trí tuệ và trải nghiệm sống. Họ có thể chia sẻ những câu chuyện ý nghĩa, có kiến thức sâu rộng về nhiều lĩnh vực và luôn sẵn sàng học hỏi, khám phá. Chính những điều này mới thực sự mang lại hạnh phúc bền vững và trọn vẹn.

Khoẻ mạnh nhưng bị mắc kẹt trong nỗi lo cơm áo gạo tiền, bạn rất khó để có được đời sống tinh thần phong phú. Ông bà ta nói đúng: "Cái khó nó bó cái khôn". Bạn có thể chịu đói để ngồi đọc sách và tự an ủi rằng: "Tôi có đời sống tinh thần phong phú." Nhưng sẽ rất khó nếu bạn làm như vậy trong khi cha mẹ bạn gặp vấn đề về sức khoẻ cần tiền để chữa trị, hoặc con bạn cần tiền mua sữa, tã, đi học.

Tương tự, giàu có nhưng bị mắc kẹt trong bệnh viện, chữa hết bệnh này đến biến chứng nọ, cũng sẽ khiến bạn không thể hạnh phúc được. Làm sao bạn có tâm trạng nghĩ đến việc đi đây đi đó hoặc đọc sách, học hỏi thêm điều gì đó khi ngày mai lại có một đợt hoá trị mới, hoặc phải chạy thận mỗi ngày?

Chỉ khi có sự cân bằng giữa sức khoẻ và tài chính, cùng đời sống tinh thần phong phú, chúng ta mới có thể thật sự tận hưởng cuộc sống. Sức khoẻ mang lại năng lượng và động lực, còn sự thịnh vượng tài chính và tinh thần mang lại sự an tâm và tự do. Sự kết hợp này giúp chúng ta không chỉ tồn tại mà còn thực sự sống, đóng góp giá trị cho xã hội và tìm thấy hạnh phúc bền vững.

"Các nhà luyện kim đơn kiên trì nhiều năm trong phòng thí nghiệm, nhìn ngọn lửa tinh hóa kim loại. Họ nhìn ngọn lửa cho đến khi mọi cao ngạo của thế giới này biến mất dần. Rồi một ngày kia họ nhận thấy rằng tinh hóa kim loại cũng là thanh lọc chính mình."

"Các nhà luyện kim đơn kiên trì nhiều năm trong phòng thí nghiệm, nhìn ngọn lửa tinh hóa kim loại"

Hình ảnh các nhà luyện kim đơn ẩn dụ cho một số lượng ít những người thành công trong xã hội, họ sẵn sàng kiên trì cố gắng làm một việc gì đó trong nhiều năm, bất kể là việc đó nhàm chán hay thú vị đến nhường nào. Rõ ràng, việc nhìn vào ngọn lửa trong nhiều năm không phải là một việc "thú vị" trong mắt nhiều người. Nhưng họ vẫn kiên trì với nó, vì sao? Vì họ biết rằng đó là những việc họ CẦN LÀM để có thể đạt được mục tiêu. Vì họ biết rõ cái LÝ DO của mình và LÝ DO của họ đủ lớn. Hình ảnh này nhắc tôi về một câu nói rất hay mà tôi học được : "When your "why" is big enough, you will change your mindset from simply interested to being committed" - Thật vậy, nếu chỉ đơn thuần là một mục tiêu mà không có lý do đủ lớn, khi gặp khó khăn hoặc nhàm chán (một điều chắc chắn sẽ xảy ra ở bất cứ công việc nào) bạn rất dễ bỏ cuộc. Còn nếu lý do thành công của mình đủ lớn, những lúc gặp khó khăn, chỉ cần nghĩ đến lý do bạn bắt đầu, bạn sẽ có động lực tiếp tục vượt qua những khó khăn đó. Lúc này, việc bạn làm không phải là vì hứng thú (interested) nữa, mà nó đã là committed - sự cam kết

"Họ nhìn ngọn lửa cho đến khi mọi cao ngạo của thế giới này biến mất dần, rồi một ngày kia họ nhận thấy rằng tinh hóa kim loại cũng là thanh lọc chính mình."

Hình ảnh trong câu này ẩn dụ cho việc, càng làm, càng học hỏi, càng dấn thân, ta càng thấy mình nhỏ bé. Thật vậy, có rất nhiều việc nếu chỉ làm sơ sài, bề nổi, ta rất dễ dàng vội kết luận rằng việc này dễ lắm, nhàm chán và chẳng có gì đáng học hỏi. Bởi vì lúc đó sự cao ngạo của ta quá lớn, nó như cái miệng giếng của chú ếch, rằng bầu trời hóa ra cũng chỉ có bấy nhiêu thôi. Nhưng khi càng học hỏi, tìm tòi, ta càng nhận ra rằng những gì ta hiểu biết chỉ là hạt cát giữa sa mạc. Cũng như chú ếch, chỉ khi cố gắng hết sức nhảy ra khỏi miệng giếng, mới hiểu được mình nhỏ bé thế nào.

Và cũng chỉ khi bạn có được tâm thế rằng: "Tôi không giỏi như tôi nghĩ, những gì tôi biết còn rất nhỏ bé, tôi sẵn sàng học hỏi từ mọi người, mọi sự vật," lúc này bạn mới có thể học hỏi và nâng cấp bản thân được, cũng như khả năng lớn rằng lúc này, người "thầy" thực sự sẽ xuất hiện. Làm cách nào bạn có thể học điều gì đó khi trong thâm tâm bạn nghĩ rằng tôi đã biết và không cần học nữa? Dù điều đó hay đến như thế nào, cũng như người thầy dạy cho bạn giỏi hoặc tâm huyết làm sao. Hãy đọc câu chuyện dưới đây để hiểu rõ hơn

Câu chuyện về anh chàng tầm sư học võ:

Có một anh chàng nổi tiếng là giỏi võ thuật, đánh đâu thắng đó. Anh cảm thấy rất tự hào về khả năng của mình. Anh ta nghe nói có một vị sư phụ sống trên núi rất giỏi, nên quyết định lên núi để tầm sư học đạo.

Khi anh đến gặp vị sư phụ, anh thao thao bất tuyệt về những tuyệt chiêu mà mình thành thạo, cũng như thể hiện cho sư phụ xem khả năng của mình. Sư phụ nhìn và không nói gì, ông lặng lẽ rót nước vào một chiếc ly đã đầy. Nước tràn ra ngoài, nhưng ông vẫn tiếp tục rót. Thấy vậy, anh chàng giỏi võ nói: "Thưa thầy, ly đã đầy rồi, nếu tiếp tục rót nước sẽ tràn ra ngoài."

Vị sư phụ mỉm cười và nói: "Đúng vậy, giống như chiếc ly này, tâm trí của con cũng đã đầy những kiến thức và kiêu ngạo. Con không thể học thêm điều gì nếu không làm trống tâm trí mình trước. Chỉ khi con nhận ra rằng mình chưa biết tất cả, con mới có thể thực sự học hỏi và tiến bộ."

Câu chuyện này minh họa rằng để học hỏi và phát triển, chúng ta cần phải khiêm tốn và sẵn sàng tiếp nhận những điều mới. Khi chúng ta từ bỏ sự kiêu ngạo và mở lòng học hỏi, những người thầy và tri thức mới sẽ đến với chúng ta, giúp chúng ta nâng cấp bản thân và đạt được mục tiêu của mình.

Nghe thế cậu liên tưởng đến người chủ cửa hàng pha lê. Ông ta thấy rất nên lau chùi các bình trong cửa hàng vì như thế cả ông lẫn cậu đều gột rửa được mọi tạp niệm. Bây giờ thì cậu tin chắc rằng cũng có thể học được thuật luyện kim đơn trong cuộc sống hằng ngày.

Nghe thế cậu lại càng quan tâm hơn đến thuật luyện kim đơn. Cậu nghĩ chỉ cần chút ít kiên nhẫn là có thể biến tất cả thành vàng. Cậu đọc lại nhiều lần về những người đã làm được việc này: Helvetius, Elias, Fulcanelli, Geber. Toàn những chuyện hấp dẫn cả. Những người này đều đã đi trọn con đường đời họ chọn. Họ đi đây đi đó, gặp gỡ các bậc trí giả khác, làm những việc thần kỳ ngay trước mắt những kẻ hồ nghi; họ có trong tay "Đá tạo vàng" và "Thuốc trường sinh."

Phương pháp học hỏi và phát triển:

Đoạn trích trên hé lộ cho ta biết một trong những phương pháp hữu ích nhất để học hỏi một điều gì đó mới:

  1. Chú ý và ứng dụng thực tế: Luôn để ý những điều xảy ra trong cuộc sống, tìm mối liên hệ giữa những gì mình học từ lý thuyết sách vở và thực tế, đồng thời tìm cách không ngừng ứng dụng điều mà mình đã học được từ sách vở. Điều này đòi hỏi bạn một sự để ý cao độ đối với tất cả những gì xảy ra xung quanh. Ví dụ, khi Santiago thấy được hình ảnh những nhà giả kim kiên trì tinh hoá kim loại cũng như gột rửa sự kiêu ngạo của bản thân, cậu ngay lập tức liên tưởng đến ký ức người chủ cửa hàng pha lê muốn cậu lau chùi các bình để gột rửa tạp niệm, tương tự như cách chúng ta cần làm sạch tâm hồn mình. Nếu sống hời hợt, không để ý, rất khó để cậu tìm ra sự liên kết giữa hai hình ảnh này

  2. Học hỏi từ người giỏi nhất: Luôn tìm xem ai là người đứng đầu trong lĩnh vực mình muốn học hỏi. Cố gắng học từ họ nhiều nhất có thể. Những người như Helvetius, Elias, Fulcanelli, Geber đã đi trọn con đường đời họ chọn, gặp gỡ các bậc trí giả khác và làm những việc thần kỳ ngay trước mắt những kẻ hồ nghi. Tương tự, bước chân vào một công việc hay một công ty nào đó, nếu muốn thành công, bạn hãy tự hỏi bản thân: ai là người giỏi nhất trong lĩnh vực mà mình đang đi? Mình có thể học được điều gì từ họ? Làm cách nào mình có thể cống hiến giá trị cho họ trước để họ có thể hướng dẫn mình giỏi như vậy?

Một ngày nọ cậu đưa trả lại sách cho anh ta. "Sao, cậu học hỏi được nhiều chứ?" anh ta háo hức, vì cần có người trò chuyện để quên đi nỗi lo sợ sắp xảy ra đánh nhau.

"Tôi học được rằng thế giới có tâm linh và ai hiểu được tâm linh ấy sẽ hiểu được ngôn ngữ của sự vật. Tôi cũng được biết rằng nhiều nhà luyện kim đơn đã sống theo con đường mình vạch ra và nhờ thế đã phát hiện ra Tâm linh vũ trụ, 'Đá tạo vàng' và 'Thuốc trường sinh.' Nhưng điều cốt yếu tôi đã học được là những chuyện đó đơn giản đến nổi ghi vừa trên một phiến ngọc lục bảo."

Anh chàng kia thất vọng quá. Bao nhiêu năm nghiên cứu của mình, những ký hiệu thần diệu, những từ bí hiểm, những dụng cụ thí nghiệm... chẳng gây được ấn tượng gì nơi gã này cả. "Tâm hồn gã quá chất phác nên không thể hiểu chuyện này được," anh ta ngẫm nghĩ. Rồi anh ta đón lấy sách, nhét vào túi cho lạc đà thở.

"Thôi cậu hãy quay về với đoàn lữ hành của cậu đi vậy. Tôi cũng chẳng học được gì từ nó cả."

Cậu tận hưởng sự yên ắng của sa mạc, quan sát bụi cát tung lên dưới bước chân lũ vật. "Người nào có cách học hỏi của người nấy," cậu tự nhủ. "Cách của anh ta không phải cách của mình, còn cách của mình không giống cách anh ta. Song cả hai đều đang đi tìm con đường sống của mình, nên mình coi trọng anh ta."

Bài học về sự chấp nhận sự khác biệt

Anh chàng người Anh khi nghe Santiago nói về những gì cậu học được khi đọc những quyển sách thì thất vọng, vì nó không giống những gì anh ta học được. Trong khi Santiago thì chấp nhận rằng: "Cách của anh ta không phải cách của mình, còn cách của mình không giống cách anh ta. Song cả hai đều đang đi tìm con đường sống của mình, nên mình coi trọng anh ta."

Trong cuộc sống, mỗi cá nhân là một cá thể hoàn toàn khác biệt và đa dạng. Mỗi người có cách nhìn, cách suy nghĩ và cách tiếp cận vấn đề riêng. Sự đa dạng này là nguồn gốc của sự sáng tạo và tiến bộ. Khi chúng ta chấp nhận và tôn trọng ý kiến của người khác, dù nó khác biệt với chúng ta, chúng ta mở rộng tầm nhìn và hiểu biết của mình. Thay vì thất vọng hay bác bỏ những gì không giống với suy nghĩ của mình, chúng ta nên học cách lắng nghe và trân trọng những góc nhìn mới. Điều này không chỉ giúp chúng ta học hỏi được nhiều hơn mà còn xây dựng một môi trường sống và làm việc hài hòa, tôn trọng lẫn nhau.

Sự tôn trọng và chấp nhận sự khác biệt cũng giúp chúng ta trưởng thành hơn. Chúng ta nhận ra rằng không có một con đường duy nhất để đi đến thành công hay hạnh phúc. Mỗi người có con đường riêng của mình, và điều quan trọng là chúng ta đều đang cố gắng tìm kiếm và đi theo con đường đó. Khi chúng ta tôn trọng sự khác biệt, chúng ta cũng đang tôn trọng chính mình và hành trình của mình.

Để lại ý kiến của bạn về bài viết này

Tôi rất vui và cũng rất welcome những ý kiến đóng góp của bạn để bài viết được đa chiều hơn.

My phone

+84888111100

My email

daoxuanloc.buh@gmail.com